MỘT NGÀY LÀ CHỦNG SINH GIOAN - MÃI MÃI THUỘC GIA ĐÌNH GIOAN

Đức Thánh Cha cử hành Lễ Vọng Phục Sinh

VATICAN - Trong lễ Vọng Phục Sinh 30-3-2013, ĐTC Phanxicô mời gọi các tín hữu cởi mở đối với những mới mẻ Thiên Chúa dọn cho chúng ta, nhớ lại những gì Chúa đã làm trong cuộc sống bản thân và thế giới, và nhận ra sự hiện diện sinh động của Chúa giữa chúng ta.

Đây là ý chính bài giảng của ĐTC trong Thánh lễ Vọng Phục Sinh đầu tiên ngài cử hành từ lúc 8 giờ 30 tối Thứ Bảy Tuần Thánh 2013.

Trong Thánh lễ, ngài đã ban bí tích khai tâm - Rửa Tội, Thêm Sức và Mình Thánh Chúa - cho 4 dự tòng, trong đó có một người Mỹ gốc Việt 17 tuổi là anh Anthony Trần Định (1996); một người Albani 30 tuổi, một người Nga cũng 30 tuổi và một người Ý 23 tuổi.

Đồng tế với ĐTC có 30 hồng y tại Toà Thánh, trước sự hiện diện của các giám mục và khoảng 9.000 tín hữu. Phần Thánh ca do ca đoàn Sistina gồm hơn 40 ca viên và ca đoàn Mẹ Giáo Hội gồm 160 ca viên đảm trách.

Trong bài giảng, ĐTC quảng diễn ý nghĩa trình thuật Phúc Âm: các phụ nữ đến mộ Chúa, tâm tình thất vọng vì Thầy đã chết, nhưng trong tâm hồn họ vẫn còn lòng kính mến đối với Thầy. Chính lúc đó một sự kiện mới mẻ đã đảo lộn cuộc sống của họ: họ thấy ngôi mở mở toang và không thấy xác Chúa... Sự mới mẻ thường làm cho chúng ta sợ hãi, kể cả sự mới mẻ mà Thiên Chúa mang đến cho chúng ta, sự mới mẻ mà Thiên Chúa yêu cầu chúng ta.

ĐTC nói: "Anh chị em thân mến, chúng ta đừng khép kín đối với sự mới mẻ mà Thiên Chúa muốn đưa vào cuộc sống chúng ta! Chúng ta thường mệt mỏi, thất vọng, buồn sầu, chúng ta cảm thấy gánh nặng tội lỗi chúng ta và nghĩ mình không thể vượt thắng. Chúng ta đừng co cụm vào mình, đừng đánh mất niềm tín thác, đừng bao giờ cam chịu: không có hoàn cảnh nào mà Thiên Chúa không thể thay đổi, không có tội lỗi nào mà Chúa không thể tha thứ nếu chúng ta cởi mở đối với Ngài."

ĐTC nhận xét rằng sự kiện các phụ nữ đến viếng mộ Chúa vốn là một cử chỉ đơn sơ vì tình yêu, nay biến thành một biến cố thực sự thay đổi cuộc sống của họ: không có gì giống như trước đây nữa, không những trong cuộc sống của các phụ nữ, nhưng cả trong đời sống chúng ta và lịch sử nhân loại. Chúa Giêsu không chết, Ngài đã sống lại, Ngài vẫn sống! Ngài không chỉ trở lại trong cuộc sống, nhưng Ngài là chính sự sống, vì Ngài là Con Thiên Chúa, là Đấng Hằng Sống (x. Ds 14,21-28; Đnl 5,26; Gs 3,10). Chúa Giêsu không còn ở trong quá khứ, nhưng Ngài đang sống trong hiện tại và hướng về tương lai, Ngài là "hôm nay" trường cửu của Thiên Chúa. Thế là sự mới mẻ của Thiên Chúa ở trước mắt các phụ nữ, các môn đệ, và tất cả chúng ta: chiến thắng trên tội lỗi, sự ác, sự chết, trên tất cả những gì đè nén cuộc sống và làm cho nó kém xứng đáng với con người. Và đó là sứ điệp được gửi đến cho tôi, và cho bạn, cho anh chị em,. Bao nhiêu lần chúng ta cần Đấng là Tình Thương nói với chúng ta: Tại sao các người tìm kiếm người sống nơi kẻ chết? Các vấn đề, những lo âu hằng ngày có xu hướng làm cho chúng ta co cụm vào mình, trong buồn sầu và cay đắng... tại đó có chết chóc. Chúng ta đừng tìm Đấng hằng sống tại đó!

Vậy hãy chấp nhận để cho Chúa Giêsu Phục Sinh đi vào đời sống của bạn, hãy đón nhận Ngài như người bạn, với lòng tín thác: Ngài chính là sự sống! Nếu cho đến nay bạn xa lìa Ngài, hãy cố gắng làm một bước tiến nhỏ: Ngài sẽ đón nhận bạn với vòng tay rộng mở. Nếu bạn dửng dưng lãnh đạm, hãy chấp nhận rủi ro: bạn sẽ không thất vọng. Nếu bạn thấy có vẻ khó theo Ngài, đừng sợ, hãy tín thác vào Ngài, hãy chắc chắn là Ngài gần gũi bạn, ở với bạn và mang lại cho bạn an bình mà bạn tìm kiếm và sức mạnh để sống như Ngài muốn.

Trong phần thứ ba của bài giảng, ĐTC nhận xét rằng "khi các phụ nữ thấy ngôi mộ trống và hai thanh niên mặc áo trắng tinh, phản ứng đầu tiên của họ là sợ hãi, nhưng khi họ nghe lời loan báo Chúa sống lại, họ đón nhận với niềm tin. Và hai người mặc áo trắng dẫn vào một lời cơ bản: "Các bà hãy nhớ Ngài nói với các bà thế nào khi Ngài còn ở Galilea... Và họ nhớ lại những lời Ngài" (Lc 24,6.8). Chính lời mời gọi hãy nhớ lại cuộc gặp gỡ với Chúa Giêsu, những lời nói, cử chỉ, và cuộc sống của Ngài; và chính sự nhớ lại trong tình yêu thương về kinh nghiệm với Thầy đã làm cho các phụ nữ ấy vượt thắng mọi sợ hãi và đem tin Chúa sống lại cho các Tông đồ và mọi người khác (x. Lc 24,9). Nhớ lại điều Chúa đã và đang làm cho tôi, cho chúng ta, nhớ lại con đường đã trải qua; và điều này mở toang tâm hồn cho hy vọng tương lai. Chúng ta hãy học nhớ lại những gì Thiên Chúa đã làm trong cuộc sống chúng ta!"

Và ĐTC kết luận:

"Chúng ta hãy xin Chúa cho chúng ta tham phần vào sự phục sinh của Ngài: cởi mở chúng ta đối với sự mới mẻ biển đổi, cởi mở đối với nhưng điều ngạc nhiên của Chúa; làm cho chúng ta trở nên những người nam nữ có khả năng nhớ lại những điều Ngài đã làm trong cuộc đời chúng ta cũng như trong lịch sử thế giới, làm cho chúng ta có khả năng cảm thấy Ngài như Đấng Hằng Sống, đang sống và hoạt động giữa chúng ta, xin Ngài dạy chúng ta mỗi ngày không tìm Đấng đang sống nơi những kẻ chết. Amen."

Trong phần rước lễ, 120 linh mục đã phân phát Mình Thánh Chúa cho các tín hữu.



Nguyên văn bài giảng của Đức Thánh Cha:

Anh chị em thân mến,

1. Trong bài Tin Mừng của Đêm Canh thức Phục sinh ngời sáng này, trước tiên chúng ta gặp những người phụ nữ đến mộ Chúa Giêsu, mang theo dầu thơm để xức xác Chúa (x. Lc 24,1-3). Họ đi để thực hiện một nghĩa cử thương xót, một nghĩa cử truyền thống của tình thân và lòng yêu mến với một người thân yêu đã khuất, như chúng ta cũng làm. Họ đã đi theo Chúa Giêsu, đã lắng nghe lời Ngài nói, đã cảm thấy được Ngài thấu hiểu trong phẩm giá của họ và đã theo Ngài đến cùng, đến tận đồi Calvariô và đến lúc Ngài được đưa xuống khỏi thập giá. Chúng ta có thể hình dung ra cảm xúc của họ trên đường đi đến mộ: buồn vì Chúa Giêsu đã rời bỏ họ, Ngài đã chết, cuộc sống của Ngài đã kết thúc. Cuộc đời lại tiếp tục như trước. Nhưng những người phụ nữ này vẫn cảm nhận được tình yêu, tình yêu đối với Chúa Giêsu bây giờ lại dẫn họ đến mộ của Ngài. Nhưng, vào lúc này, một cái gì đó hoàn toàn mới mẻ và bất ngờ đã xảy ra, điều ấy làm đảo lộn tâm hồn họ và kế hoạch của họ, điều ấy làm đảo lộn cuộc sống của họ: họ thấy tảng đá bị lăn ra khỏi cửa mộ, họ đến gần và không tìm thấy xác Chúa. Sự kiện ấy khiến họ lúng túng và hỏi nhau: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”, “Tất cả những điều này có ý nghĩa gì?” (x. Lc 24:4). Chẳng phải điều tương tự cũng xảy ra với chúng ta khi có điều gì đó hoàn toàn mới mẻ xảy đến trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta sao? Bỗng dưng chúng ta dừng lại, chúng ta không hiểu, chúng ta không biết phải làm gì. Điều mới mẻ thường làm cho chúng ta sợ hãi, cả điều mới mẻ mà Thiên Chúa mang đến cho chúng ta cũng như điều mới mẻ mà Thiên Chúa đòi hỏi chúng ta. Chúng ta giống như các Tông đồ trong Tin Mừng: chúng ta thường thích được an toàn, đứng trước ngôi mộ và nghĩ về người đã khuất, về người chỉ còn sống trong ký ức, như những vĩ nhân của lịch sử trong quá khứ. Chúng ta sợ những bất ngờ của Thiên Chúa. Anh chị em thân mến, chúng ta sợ những bất ngờ của Thiên Chúa! Ngài luôn làm chúng ta ngạc nhiên! Thiên Chúa là như thế.

Anh chị em thân mến, chúng ta không được khép lòng lại trước điều mới mẻ mà Thiên Chúa muốn đem đến cho cuộc sống của chúng ta! Có phải chúng ta thường mệt mỏi, chán nản và buồn sầu? Chúng ta cảm thấy bị tội lỗi của mình đè nặng? Chúng ta nghĩ rằng chúng ta không thể đối phó được? Chúng ta đừng đóng cửa trái tim mình, đừng đánh mất niềm tin tưởng, đừng bao giờ bỏ cuộc: chẳng có tình huống nào mà Thiên Chúa không thể thay đổi được, chẳng có tội lỗi nào mà Người không thể tha thứ, miễn là chúng ta mở lòng ra với Người.

2. Nhưng chúng ta hãy trở lại với bài Tin Mừng, với những người phụ nữ, và đi thêm một bước. Họ nhận thấy ngôi mộ trống, xác Chúa Giêsu không còn ở đó, một điều gì mới đã xảy ra, nhưng tất cả những thứ ấy vẫn không nói cho họ biết điều gì chắc chắn: nó lại gợi ra những câu hỏi, nó làm cho họ bối rối, mà chẳng có câu trả lời. Rồi bỗng nhiên có hai người đàn ông trong y phục sáng chói xuất hiện và nói: “Sao các bà lại tìm Người Sống ở giữa kẻ chết? Người không còn ở đây nữa, nhưng đã sống lại rồi” (Lc 24,5-6). Hành động đi đến mộ - một hành động đơn giản vì tình yêu - nay biến thành một sự kiện, một sự kiện thực sự thay đổi cuộc đời. Chẳng còn gì giống như trước, không chỉ trong cuộc đời của những người phụ nữ ấy, mà cả trong cuộc đời chúng ta và trong lịch sử nhân loại. Chúa Giêsu không chết, Ngài đã sống lại, Ngài đang sống! Ngài không chỉ đơn giản trở về với cuộc sống, nhưng đúng hơn, Ngài chính là sự sống, vì Ngài là Con Thiên Chúa, Thiên Chúa hằng sống (x. Ds 14,21-28; Đnl 5,26; Gs 3,10). Chúa Giêsu không còn thuộc về quá khứ, nhưng Ngài sống trong hiện tại và ​​hướng về tương lai; Chúa Giêsu là “ngày hôm nay” vĩnh cửu của Thiên Chúa. Chiến thắng tội lỗi, sự dữ và cái chết, chiến thắng tất cả những gì bóp nghẹt cuộc sống và làm cho cuộc sống kém phần nhân bản: đó là điều mới mẻ mà Thiên Chúa đem đến cho các phụ nữ, cho các môn đệ và cho tất cả chúng ta. Và đây là một sứ điệp gửi đến cho tôi và cho anh chị em thân mến. Đã bao nhiêu lần Đấng Tình yêu phải nói với chúng ta: Sao bạn đi tìm người sống ở giữa kẻ chết? Những vấn đề và những ưu tư hằng ngày của chúng ta có thể giam hãm chúng ta trong chính chúng ta, trong buồn phiền và cay đắng... và đó là nơi mà cái chết ngự trị. Đó không phải là nơi để tìm kiếm Đấng đang sống! Hãy để Chúa Giêsu phục sinh đi vào cuộc đời của bạn, hãy tin tưởng đón tiếp Ngài như một người bạn: Ngài là sự sống! Nếu đến bây giờ bạn vẫn còn ở xa Ngài, bạn hãy tiến về phía trước. Ngài sẽ dang rộng vòng tay đón tiếp bạn. Nếu vẫn còn dửng dưng, hãy thử liều xem: bạn sẽ không phải thất vọng. Nếu đi theo Ngài có vẻ khó khăn, đừng sợ, hãy tín thác vào Ngài, tin rằng Ngài luôn gần bên bạn, Ngài ở với bạn và sẽ ban cho bạn bình an mà bạn đang tìm kiếm và sức mạnh để sống như Ngài muốn thế.

3. Còn một yếu tố nhỏ cuối cùng mà tôi muốn nhấn mạnh trong bài Tin Mừng Đêm Canh thức Phục Sinh này. Những người phụ nữ đã gặp điều mới mẻ của Thiên Chúa. Chúa Giêsu đã sống lại, Ngài đang sống! Nhưng đứng trước ngôi mộ trống và hai người đàn ông trong y phục sáng chói, phản ứng đầu tiên của họ là sợ hãi: “Họ đều khiếp sợ và cúi mặt xuống đất”. Thánh Luca cho chúng ta biết, thậm chí họ còn không dám nhìn. Nhưng khi nghe được sứ điệp Phục sinh, họ đã đón nhận trong đức tin. Và hai người đàn ông trong y phục chói sáng đã nói với họ một điều hết sức quan trọng: hãy nhớ. “Hãy nhớ lại điều Người đã nói với các bà khi còn ở Galilê... Và họ nhớ lại những điều Người đã nói” (Lc 24,6.8). Đây là lời mời gọi nhớ lại cuộc gặp gỡ của họ với Chúa Giêsu, nhớ lại lời Ngài nói, việc Ngài làm, cuộc sống của Ngài; và chính việc nhớ lại những trải nghiệm họ đã sống với Thầy khiến họ không còn sợ hãi và ra đi, mang sứ điệp Phục sinh đến cho các Tông đồ và tất cả những người khác (x. Lc 24,9). Nhớ lại những gì Thiên Chúa đã làm và vẫn còn làm cho tôi, cho chúng ta, nhớ lại con đường chúng ta đã đi, điều đó sẽ mở cửa con tim chúng ta để hy vọng cho tương lai. Ước gì chúng ta biết nhớ lại tất cả những gì Thiên Chúa đã thực hiện trong cuộc đời chúng ta.

Trong đêm rạng ngời này, chúng ta hãy khẩn cầu Đức Trinh Nữ Maria, Đấng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng (x. Lc 2,19.51) và xin Chúa cho chúng ta được chia sẻ sự phục sinh của Ngài. Xin Ngài mở lòng chúng ta đón nhận điều mới mẻ có sức biến đổi, đón nhận những bất ngờ tươi đẹp của Chúa. Xin Ngài làm cho chúng ta biết ghi nhớ tất cả những gì Ngài đã thực hiện trong cuộc đời chúng ta và trong lịch sử thế giới chúng ta. Xin Ngài giúp chúng ta cảm nhận sự hiện diện của Ngài là Đấng đang sống và làm việc giữa chúng ta. Và anh chị em thân mến, xin Ngài dạy cho chúng ta mỗi ngày biết đừng tìm Đấng đang sống ở giữa những kẻ chết. Amen. (Bản dịch của Huy Hoàng, WHĐ 31-1-2013)

G. Trần Đức Anh OP

(Nguồn: Radio vatican)