MỘT NGÀY LÀ CHỦNG SINH GIOAN - MÃI MÃI THUỘC GIA ĐÌNH GIOAN

Chùm thơ của Trần Trung Nghĩa

Một miếng cơm thơm mùi gạo tám
Một miếng cá khô hương mặn nồng
Một chén mắn rươi ngon đằm đặm
Một vài sợi ngọt nước dòng sông
...



GÓT TÌNH VỀ NGANG TRƯỜNG

ta chờ người em Sao Mai
cổng trước cổng sau áo trắng lộng dài
qua đây buổi chiều buổi sáng
lá chao ngập ngừng,lá đậu bờ vai
lối đá mòn sân cổ tháp
hoa sứ hôn khẽ gót nguời
chờ em mắt môi đằm đặm
như là bước thả rong chơi

cho ta chờ người em Thánh Tâm
những bước âm thầm
gối quỳ hang mẹ
lặng câm
biết ta cầu nguyện
chắc là em phải tần ngần
chắc là đợi đến mỏi chân

ta chờ người em Phan Châu Trinh
sau dãy tường cao khuất cả bóng hình
tít trên kia em tôi ngồi học
lo lắng- nhưng mà xinh, rất xinh
đợi chiều lên với gió
đợi nắng rớt dưới cây
đợi cổng cao đến giờ bỏ ngỏ
để ta thôi đứng một mình

cho ta chờ bên ngôi Trường Nữ
dốc lên cao dốc chảy xuống chân
kia sẵn những hàng cây tư lự
mỗi gốc đợi em ta đứng một lần

xin cho đón người em Bồ Đề
sau hàng bóng mát có lá cây che
lối nào em ra, qua cổng?
để chiều nay hai đứa dắt xe về
áo e lệ nhờ gió
cặp lúng túng vì mây
con đường Quang Trung tồi tệ
đá sỏi lăn hoài nhợn cả gót chân

cho ta chào người em Phan Thanh Giản
khu phố thưa, lặng lẽ, im lìm
này lối đi sao hoa soan ngăn cản
sao cấm bước tình dẫm vụn cỏ non?

còn người em Tây Hồ, người em Thọ Nhơn
nép mãi bên trong, kín cổng cao tường
gót chân mỏi, theo nhau ngường ngượng
đứng ở giữa đường nghĩ ngợi phân vân

phố đà 24.3.1972

_______________

SÔNG HƯƠNG NỬA NHỊP ĐỢI TÌNH

Gió Văn Lâu quên đò bến Ngự
Sóng sông Hương đợi nhịp Tràng Tiền
Anh khua vang nước, tìm hoa sứ
Đợi người chèo, áo lộng nghiêng nghiêng.

Câu đồng vọng về ngang nhịp lở
Áo trắng buông buông chậm lối qua cầu
Về bên ni bên tê vội nhớ
Sợi tóc rời rơi xuống nước sâu sâu.

Mắt người cười bọt rêu vỡ vụn
Môi người run phù sa lênh đênh
Chèo nhanh lên em, Kim Long từ tốn
Ngoan tay tiên trên thác dưới ghềnh.

Mưa nhớ Hải Vân ta nhớ Huế
Thuyền nhớ sông Hương em nhớ ai?
Có qua đây nghe nhịp cầu kể lể
Cô tóc tiên sao e ấp áo dài.

Và sông kia mất nửa nhịp đợi tình
Anh ồn ào rồi cũng phải lặng thinh.

_______________

TRĂNG CHÂU THỔ

Đốt ngọn đèn dầu mươi năm cũ
Cất mãi đáy bồ lúa Nàng thơm
Thắp lên cho ra màu huyết dụ
Để đêm rằm này ăn bữa cơm
Với cha với mẹ ngồi đầu chiếu
Cháu trai cháu gái ngồi bên hiên
Còn ta tay cầm thêm be rượu
Nhích chỗ cạnh đây để vợ hiền

Một miếng cơm thơm mùi gạo tám
Một miếng cá khô hương mặn nồng
Một chén mắn rươi ngon đằm đặm
Một vài sợi ngọt nước dòng sông
Ta mời người-yêu-ta ngồi xuống
Cười lên! Cầm đũa so cho đều
Rau muống gắp, vâng, ăn cả cuộng
Cháy cơm dòn nhai cho thật kêu
Châu thổ đồng bằng hai dòng ngược
Cuối năm rủ nhau đến chốn này
Vừa đến mùa trăng mùa con nước
Chảy tình về, mãi mới tới đây

Ta mời mẹ cha ăn năm chén
Cười hả hê như chưa thể cười
Em ngồi khép nép môi e thẹn
Cắn đầu đũa gụ chén buông lơi
Trăng run hay ta say quá độ
Mờ bóng anh bóng chị bóng em
Hình như có tiếng chuông gì đổ
Nơi chùa nào vừa nghe quen quen?
Tình yêu? À, coi như bé nhỏ
Trong đêm trăng châu thổ lên đèn.

_______________

CỒN CÁT TRẮNG

Chèo thuyền mớm ghé đầu doi
Lại nhớ em rồi! Trắng cát cồn xa.

Cát thuở em ta về mươi năm trước
Sáng lung linh như đá động huyền
Bơi quá dòng con trôi nước ngược
Bè chúng mình chuyện cũ huyên thuyên
Mỗi sáng đưa nhau về cồn cát
Đợi ốc xanh lên bãi ngậm bờ
Sao năm cánh trắng lay bay hạt
Cá hai màu lội dốc ngẩn ngơ
Em, ta đua bắt cho đầy cóng
Chạy ướt gấu thêu ướt mặt mày
Mồ hôi bám chút rêu còn đọng
Cười như điên dại cười như say
Phi lao gốc rậm neo bóng mát
Ngả giỏ, san hô mát đầu nằm
Thông xanh lăn lóc tay vài hạt
Gai đầu mùa chửa có ngọn châm

Cát thuở em ta về mươi năm trước
Mìn mịn vô cùng nóng lạnh thu đông
Gió thổi tung năm ngón tay làm lược
Chải sợi dài trên tóc phả rêu rong
Ngày ta còn nhỏ, em càng nhỏ
Cát ném lên vai, ném xuống đầu
Chiều đưa nhau về nghe mắng mỏ
Ngó nhau mà đắng đót thật lâu

…..

Chèo thuyền ta sắm cần câu
Nước đục một một nước ngược dòng cao
Đêm nay triều xuống, đầy sao
Ta chờ ai? Nhớ lao xao trong lòng!

_______________

MẮT ĐẸP BÊN BỜ TƯỜNG VÔI

Đôi mắt nâu nâu
Màu mắt chim sâu
Nhìn em lâu quá
Lo âu mái tóc phủ đầu

Qua đây lớp nhỏ
Vòng xe loanh quanh
Ai nhìn em đó
Có gửi gì cho tóc mai xanh?

Đôi mắt bên tường
Nhìn em dễ thương
Vôi hồng như phấn
Trưa trưa chẳng muốn rời trường

Đôi mắt nâu nâu
Không nói một câu
Hoài yên lặng
Hoài thẳm sâu
Qua đây tường cao trưa vắng
Qua đây nhung nhớ đổ đầu

…..

Mưa ướt tóc đen
Đi về thân quen
Mắt nâu ngày xưa đi mất
Tường hồng khói đã ám đen
Vòng xe
Chân mỏi
Tim chùng!

Trần Trung Nghĩa